Mẹ Đồng Trinh với thánh nữ Maria Ai-cập
Thánh nữ Maria Ai-cập là một truyện rất hay kể trong cuốn đầu bộ Hạnh tích các thánh tu rừng. Từ mười hai tuổi, nàng Maria của chúng ta đã trốn biệt gia đình, sang sống một đời bê tha hoang đàng ở đô thành Alexanđria. Người thành đó đều tởm gớm vì cái nếp sống phóng túng đến bỉ ổi của nàng.
Sau mười sáu năm truỵ lạc tội lỗi, nàng lên đường bắt đầu một cuộc giang hồ trên khắp lục địa: đến Giêrusalem vào dịp lễ kính Thánh Giá. Giáo hữu tứ phương tề tựu mừng lễ rất đông. Bị tính tò mò xui giục hơn là do lòng sùng mộ khuyến khích, nàng nảy ý tưởng vào xem nhà thờ. Nhưng vừa bước tới bậc cửa, nàng cảm thấy một sức mạnh vô hình đẩy nàng ra. Nàng cố thử một lần nữa, thì lại bị đẩy ra một lần nữa. Lần thứ ba, thứ bốn đều vô hiệu, nàng bèn lui vào một xó ngoài tiền đình. Ở đó, nàng được Chúa soi cho hiểu biết mình không xứng đáng đặt chân vào đền thánh vì tội lỗi. Ngước mắt lên, nàng nhìn thấy một bức hoạ vẽ Đức Mẹ Đồng Trinh.
Nàng sấp mình chứa chan hai hàng lệ, khẩn cầu:
Nàng sấp mình chứa chan hai hàng lệ, khẩn cầu:
- Ôi Mẹ Thiên Chúa, xin thương con với, con đầy tội lỗi khốn nạn. Con biết rồi, tội con làm con rất bất xứng, chỉ có Mẹ là đoái nhìn con thôi. Mẹ là nơi trú ẩn của tội nhân mà: Vì tình yêu Chúa Giêsu, Con Mẹ, xin Mẹ giúp mở cửa nhà thờ cho con với. Con muốn cải tạo đời sống, và đi đền tội ở bất cứ nơi nào Mẹ muốn.
Lúc đó, hình như Đức Mẹ trả lời, nàng nghe có tiếng thì thầm trong lòng:
- Được con ạ! Con đã chạy lại với Mẹ, và muốn trở về, thì đó cửa thánh đường đã mở, con vào đi.
Nàng vào kính thờ Thánh Giá, khóc lóc nghẹn ngào. Rồi, trở lại bức ảnh, nàng kêu xin:
- Lạy Nữ Vương con, con sẵn sàng vâng lời Mẹ, Mẹ muốn con đi đền tội ở đâu, xin tỏ cho con biết.
- Con hãy sang bên kia sông Giođan, sẽ thấy nơi yên nghỉ.
Nàng xưng tội rước lễ rồi sang qua sông Giođan. Đó là một khu rừng rậm, nàng hiểu nơi đền tội là đây.
Trong khoảng mười bảy năm đầu, ma quỷ không bỏ một mánh khoé nào mà không tấn công để xô nàng ngã lại. Lúc đó nàng đã làm gì để đối phó? Chỉ có một việc là cậy trông ở Mẹ Maria. Mẹ cũng ban cho nàng được sức mạnh kháng cự với mưu mô của chúng quỷ một cách thắng lợi suốt mười bảy năm dòng; hoả ngục phải rút lui. Thời gian qua, tuổi nàng đã bảy mươi bảy, sau một đời sống khắc khổ, thầm lặng trong rừng, Chúa cho linh mục Zozimô tìm thấy nàng vào một ngày im vắng. Tường thuật đời mình cho linh mục rồi nàng xin ngài năm sau lại tới đem Thánh Thể cho nàng. Linh mục làm theo như ý. Nàng lại xin ngài trở lại một lần nữa. Năm sau, linh mục Zozimô trở lại, nhưng lần này ngài gặp thấy nàng đã từ trần. Quanh xác sáng tươi chói lọi một luồng hào quang rực rỡ. Gần trên đầu, ngài đọc thấy những giòng chữ viết trên cát như sau:
- Xin chôn xác con khốn nạn tội lỗi ở đây, và cầu nguyện cho nó.
Nhờ một con sư tử bới huyệt, linh mục Zozimô an táng nàng ở đó. Rồi trở về tu viện, ngài thuật lại những việc lạ lùng của tình thương Chúa đã làm cho thiếu phụ thống hối ấy.
Josehp Vu
0nhận xét:
Đăng nhận xét