4. Giáo Hội nói gì về TĐ?
TĐ luôn bị Giáo Hội kết án và coi là kẻ thù nguy hiểm và quỷ quyệt nhất. Do vậy, Kitô hữu không được phép, vì bất cứ lý do gì và bất cứ hình thức nào, gia nhập hay cộng tác với TĐ. Bất cứ ai gia nhập TĐ, mắc vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Giáo Hoàng (Nghĩa là chỉ chỉ Giáo Hoàng mới giải được vạ này).
Đức Giáo Hoàng Clemente XII là người đầu tiên đưa ra cảnh báo về mối huy hiểm của TĐ. Trong sắc lệnh In Eminenti ban hành ngày 28/4/1738, Đức Clemente XII đã chính thức kết án TĐ và ngăn cấm sự tham gia vào tổ chức này. Ngài viết: “Chúng tôi, sau khi tham vấn cùng các hiền đệ đáng kính trong Hồng Y Đoàn, với sự đồng thuận trong sự hiểu biết chắc chắn và sự cân nhắc chín muồi, và với sự sung mãn quyền tông toà, cùng quyết định và truyền dạy rằng, TĐ và các tổ chức tương tự phải bị kết án và ngăn cấm, và với pháp lệnh có hiệu lực trường tồn này, chúng tôi kết án và ngăn cấm TĐ.”
ĐGH Benedicto XIV, trong sắc lệnh Providas ban hành ngày 15/5/1751, cũng lặp lại những kết án như trong sắc lệnh In Eminente trước đó của ĐGH Clemente XII và nhắc lại rằng việc kết án TĐ là quyết định đúng đắn và không thể bị rút lại, và việc kết án này có hiệu cho cả hiện tại và tương lai. Sắc lệnhProvidas chỉ dạy: “do phán quyết của những người trung thực và khôn ngoan, bất cứ ai gia nhập làm thành viên của TĐ đều là biểu hiện của sự suy đồi và hư hỏng.”
Tiếp đến, sắc lệnh Ecclesiam a Jesu Christo của ĐGH Pio VII ban hành ngày 13/9/1821, cũng chỉ ra những nguy hại của TĐ đối với đức tin Công Giáo và coi nó là kẻ thù nguy hiểm của Giáo Hội. Trong sắc lệnh này, Đức Pio VII đã tuyên bố vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Toà Thánh cho những ai tham gia tổ chức TĐ. Họ không thể được giải vạ bởi một ai khác ngoài Đức Pio VII hoặc các Giáo Hoàng kế vị ngài. Đức Pio VII kết thúc sắc lệnh bằng những lời nặng nề sau:“không ai được phép xuyên tạc sắc lệnh kết án TĐ này, hoặc cả gan liều lĩnh phản bác lại; nhưng bất cứ ai dám cả gan làm điều này hãy hiểu rằng hắn sẽ phải chịu cơn thịnh nộ của Thiên Chúa Toàn Năng và của hai Thánh Tông Đồ Phê-rô và Phao-lô.”
Tiếp nối Đức Pio VII, Đức Leo XII với sắc lệnh Quo Graviora 13/3/1825, Đức Pio VIII với Thông Điệp Traditi Humilitati ngày 21/5/1829, Đức Grê-gô-ri-ô XVI với Thông Điệp Miari Vos ngày 15/8/1832, Đức Pio IX với Thông Điệp Qui Pluribus ngày 9/11/1846 và Thông Điệp Multiplices Inter ngày 25/9/1865, và nhất là Đức Leo XIII với Thông Điệp Humanum Genus ngày 20/4/1884, đã vạch mặt mưu đồ của TĐ và kết án vạ tuyệt thông tiền kết cho những ai tham gia TĐ. Chủ nghĩa hiện đại và chủ nghĩa tự do tôn giáo cũng bị kết án vì chúng là sản phẩm của TĐ.
Sau đây là một vài trích đoạn trong Thông Điệp Humanum Genus của Đức Leo XIII:
“ TĐ nay không còn che dấu mục tiêu của họ nữa nhưng đã mạnh
mẽ vùng lên chống lại Thiên Chúa. Họ lên kế hoạch cách công khai để phá huỷ Hội Thánh và tước bỏ các quốc gia Kitô giáo khỏi những phúc lành của Chúa Giêsu đấng Cứu Độ chúng ta. Khóc than những sự dữ này, chúng tôi, với con tim được thôi thúc bởi đức ái, không ngừng kêu lên cùng Thiên Chúa rằng: “Kìa kẻ thù Chúa ồn ào náo động, bọn ghét Ngài đang ngóc đầu lên. Chúng lập kế chống lại dân Ngài, bày mưu chống những kẻ Ngài bảo trợ. Chúng rằng: Nào ta hây diệt bọn đó đi, để chúng không còn là một dân tộc nữa.” (Tv 82, 3-5) (Số 2)
“ Ngay khi hiến chương và tinh thần của TĐ được bộc phát rõ ràng bởi những dấu chứng trong hành động của nó, bởi sự điều tra những mục tiêu của nó, bởi sự xuất bản những luật lệ, nghi lễ, và bình luận của nó, với những bằng chứng cá nhân của những người từng trong TĐ, tông toà này đã mạnh mẽ lên án TĐ và công khai tuyên bố rằng hiến chương của TĐ là trái ngược với luật lệ và lẽ phải, là nguy hại cho Kitô giáo cũng như cho nhà nước thế tục; và tông toà đã nghiêm cấm bất cứ ai tham gia vào tổ chức TĐ, những ai tham gia đều phải chịu những trừng phạt như Giáo Hội quen áp dụng cho những tội phạm đặc biệt.” (số 6)
“Ứng viên TĐ buộc phải cam kết, bằng một lời thề đặc biệt, thề rằng họ sẽ không bao giờ, với bất kỳ ai, ở bất cứ đâu hay bất cứ cách nào, để lộ các thành viên, các chiến lược hay chủ đề được bàn thảo. Do vậy, với vẻ ngoài giả dối và với phong cách đóng kịch giống nhau, những người TĐ, cũng giống như những người theo ngộ thuyết Ma-ni-kê xưa, cố gắng bao nhiêu có thể để che giấu bản thân họ, không chấp nhận một chứng cớ nào ngoài chính những thành viên của họ. Như một cách thức che giấu hiệu quả, họ mặc lấy tính cách của những người hiểu biết và các học giả nghiên cứu. Họ nói về lòng nhiệt thành của họ đối với việc thanh luyện văn hoá, về tình thương của họ dành cho người nghèo, và tuyên bố ước vọng duy nhất của họ là sự cải thiện điều kiện cho quảng đại quần chúng và chia sẻ tất cả những thiện ích của đời sống dân sự với nhiều người nhất có thể….nếu bất cứ ai bị xét thấy là phản bội lại những việc làm của TĐ hay chống lại những mệnh lệnh được ban ra, sẽ bị trừng phạt mau chóng với một sự táo bạo và tinh xảo đến nỗi kẻ ám sát thường thoát khỏi sự phát hiện và trừng phạt.” (số 9)
“…Cây tốt không thể sinh quả xấu, và cây xấu không thể sinh quả tốt” (Mt 7,18). TĐ sinh những trái độc hại và đắng ngắt. Vì qua những điều chúng tôi chỉ rõ ở trên, mục tiêu tối hậu của TĐ là lật đổ trật tự tôn giáo và chính trị của thế giới mà giáo huấn Công Giáo cung cấp, để thay thế bằng một trật tự hoàn toàn dựa trên nền tảng của Chủ nghĩa tự nhiên.” (số 10)
“Trong những vấn đề liên quan đến tôn giáo, hãy coi TĐ hành động ra sao nhất là những nơi nó được tự do hành động, rồi hãy xét xem phải chăng thực tế nó không thi hành chính sách của những người duy tự nhiên. Bằng sự lao động kiên trì và liên lỉ, những người TĐ cố gắng đạt cho được điều này là, làm cho nhiệm vụ giáo huấn và quyền hành của Hội chẳng còn uy tín gì trong nhà nước dân sự, và cũng vì điều này họ tuyên bố cho mọi người và tranh đấu rằng Giào Hội và Nhà Nước phải được cùng tách biệt. Bằng cách này, họ rũ bỏ hoàn toàn ảnh hưởng của Công Giáo khỏi các luật lệ và cơ cấu chính trị, và họ cho rằng các Nhà Nước phải được thiết lập mà không cần để ý đến luật lệ và giới luật của Giáo Hội.” (số 13)
“Nếu những người được kết nạp làm thành viên không bị yêu cầu phải tuyên thệ từ bỏ đức tin Công Giáo, sự bỏ qua này không phải là có hại cho những mưu đồ của TĐ mà là có lợi cho họ. Trước nhất, bằng cách này TĐ dễ dàng đánh lừa được những đầu óc ngây thơ và ngờ ngệch, và có thể khiến cho nhiều người gia nhập làm thành viên. Lại nữa, bất cứ hình thức tôn giáo nào của họ cũng được chấp nhận, TĐ giảng dạy một sai lầm nghiêm trọng rằng liên hệ tôn giáo cần phải được coi là một vấn đề tuỳ tâm, và rằng tất cả mọi tôn giáo đều như nhau. Lối suy nghĩ này được toan tính nhằm đem đến sự mục nát mọi hình thức tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo, tôn giáo duy nhất chân thật, và sẽ là bất công lớn lao nếu coi Công Giáo cũng ngang hàng với các tôn giáo khác.” (số 16)
“…trong nỗ lực điên cuồng và độc ác này, chúng ta có thể thấy sự thù hận khôn nguôi và lòng báo thù mà Satan khơi lên chống lại Chúa Giêsu Kitô. Cũng vậy, sự nỗ lực tinh vi của TĐ nhằm phá huỷ những nền tảng hàng đầu của công lý và sự thật và cộng tác với những ai ước muốn, như thể họ chỉ là những con vật, để làm điều họ vui thích, nhằm đến chỉ một điều là sự huỷ hoại ô nhục của nhân loại.” (số 24)
“…Như các đấng tiền nhiệm chúng tôi đã nhiều lần nhắc nhở, không một ai được được nghĩ rằng, dù bất cứ lý do gì, có thể gia nhập vào hội TĐ, nếu người đó còn coi trọng danh nghĩa Công Giáo và ơn cứu độ đời đời của mình. Đừng để ai bị đánh lừa bởi một vẻ trung thực giả tạo. Một số người nghĩ rằng TĐ không đòi hỏi điều gì trái ngược với luân lý và tôn giáo. Nhưng sự thật là, toàn bộ nguyên tắc và mục tiêu của TĐ là đồi bại và độc ác. Mọi cộng tác hay giúp đỡ cho TĐ dưới bất kỳ cách nào đều là sai trái.” (số 31)
Kết luận:
Sự nguy hại của TĐ đối với đức tin Công Giáo cũng như đối với xã hội con người là không thể chối cãi. TĐ bị coi như những đồ đệ nhiệt thành của Satan, tuyên chiến và muốn phá huỷ bằng mọi cách Giáo Hội do Chúa Kitô thiết lập vì ơn cứu độ của con người. Các ĐGH trước Công Đồng Vatican 2 đều ý thức được quỷ kế thâm độc của TĐ nên đã trực tiếp và công khai kết án nặng nề TĐ và ra vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Toà Thánh cho những ai gia nhập TĐ. Kể từ Vatican 2, TĐ và mưu thâm chước độc của chúng đối với Giáo Hội không còn được nhắc đến nữa!
(bài 3 sẽ nói về sự xâm nhập của TĐ và ảnh hươngt của chúng đối với GH)
Đức Giáo Hoàng Clemente XII là người đầu tiên đưa ra cảnh báo về mối huy hiểm của TĐ. Trong sắc lệnh In Eminenti ban hành ngày 28/4/1738, Đức Clemente XII đã chính thức kết án TĐ và ngăn cấm sự tham gia vào tổ chức này. Ngài viết: “Chúng tôi, sau khi tham vấn cùng các hiền đệ đáng kính trong Hồng Y Đoàn, với sự đồng thuận trong sự hiểu biết chắc chắn và sự cân nhắc chín muồi, và với sự sung mãn quyền tông toà, cùng quyết định và truyền dạy rằng, TĐ và các tổ chức tương tự phải bị kết án và ngăn cấm, và với pháp lệnh có hiệu lực trường tồn này, chúng tôi kết án và ngăn cấm TĐ.”
ĐGH Benedicto XIV, trong sắc lệnh Providas ban hành ngày 15/5/1751, cũng lặp lại những kết án như trong sắc lệnh In Eminente trước đó của ĐGH Clemente XII và nhắc lại rằng việc kết án TĐ là quyết định đúng đắn và không thể bị rút lại, và việc kết án này có hiệu cho cả hiện tại và tương lai. Sắc lệnhProvidas chỉ dạy: “do phán quyết của những người trung thực và khôn ngoan, bất cứ ai gia nhập làm thành viên của TĐ đều là biểu hiện của sự suy đồi và hư hỏng.”
Tiếp đến, sắc lệnh Ecclesiam a Jesu Christo của ĐGH Pio VII ban hành ngày 13/9/1821, cũng chỉ ra những nguy hại của TĐ đối với đức tin Công Giáo và coi nó là kẻ thù nguy hiểm của Giáo Hội. Trong sắc lệnh này, Đức Pio VII đã tuyên bố vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Toà Thánh cho những ai tham gia tổ chức TĐ. Họ không thể được giải vạ bởi một ai khác ngoài Đức Pio VII hoặc các Giáo Hoàng kế vị ngài. Đức Pio VII kết thúc sắc lệnh bằng những lời nặng nề sau:“không ai được phép xuyên tạc sắc lệnh kết án TĐ này, hoặc cả gan liều lĩnh phản bác lại; nhưng bất cứ ai dám cả gan làm điều này hãy hiểu rằng hắn sẽ phải chịu cơn thịnh nộ của Thiên Chúa Toàn Năng và của hai Thánh Tông Đồ Phê-rô và Phao-lô.”
Tiếp nối Đức Pio VII, Đức Leo XII với sắc lệnh Quo Graviora 13/3/1825, Đức Pio VIII với Thông Điệp Traditi Humilitati ngày 21/5/1829, Đức Grê-gô-ri-ô XVI với Thông Điệp Miari Vos ngày 15/8/1832, Đức Pio IX với Thông Điệp Qui Pluribus ngày 9/11/1846 và Thông Điệp Multiplices Inter ngày 25/9/1865, và nhất là Đức Leo XIII với Thông Điệp Humanum Genus ngày 20/4/1884, đã vạch mặt mưu đồ của TĐ và kết án vạ tuyệt thông tiền kết cho những ai tham gia TĐ. Chủ nghĩa hiện đại và chủ nghĩa tự do tôn giáo cũng bị kết án vì chúng là sản phẩm của TĐ.
Sau đây là một vài trích đoạn trong Thông Điệp Humanum Genus của Đức Leo XIII:
“ TĐ nay không còn che dấu mục tiêu của họ nữa nhưng đã mạnh
mẽ vùng lên chống lại Thiên Chúa. Họ lên kế hoạch cách công khai để phá huỷ Hội Thánh và tước bỏ các quốc gia Kitô giáo khỏi những phúc lành của Chúa Giêsu đấng Cứu Độ chúng ta. Khóc than những sự dữ này, chúng tôi, với con tim được thôi thúc bởi đức ái, không ngừng kêu lên cùng Thiên Chúa rằng: “Kìa kẻ thù Chúa ồn ào náo động, bọn ghét Ngài đang ngóc đầu lên. Chúng lập kế chống lại dân Ngài, bày mưu chống những kẻ Ngài bảo trợ. Chúng rằng: Nào ta hây diệt bọn đó đi, để chúng không còn là một dân tộc nữa.” (Tv 82, 3-5) (Số 2)
“ Ngay khi hiến chương và tinh thần của TĐ được bộc phát rõ ràng bởi những dấu chứng trong hành động của nó, bởi sự điều tra những mục tiêu của nó, bởi sự xuất bản những luật lệ, nghi lễ, và bình luận của nó, với những bằng chứng cá nhân của những người từng trong TĐ, tông toà này đã mạnh mẽ lên án TĐ và công khai tuyên bố rằng hiến chương của TĐ là trái ngược với luật lệ và lẽ phải, là nguy hại cho Kitô giáo cũng như cho nhà nước thế tục; và tông toà đã nghiêm cấm bất cứ ai tham gia vào tổ chức TĐ, những ai tham gia đều phải chịu những trừng phạt như Giáo Hội quen áp dụng cho những tội phạm đặc biệt.” (số 6)
“Ứng viên TĐ buộc phải cam kết, bằng một lời thề đặc biệt, thề rằng họ sẽ không bao giờ, với bất kỳ ai, ở bất cứ đâu hay bất cứ cách nào, để lộ các thành viên, các chiến lược hay chủ đề được bàn thảo. Do vậy, với vẻ ngoài giả dối và với phong cách đóng kịch giống nhau, những người TĐ, cũng giống như những người theo ngộ thuyết Ma-ni-kê xưa, cố gắng bao nhiêu có thể để che giấu bản thân họ, không chấp nhận một chứng cớ nào ngoài chính những thành viên của họ. Như một cách thức che giấu hiệu quả, họ mặc lấy tính cách của những người hiểu biết và các học giả nghiên cứu. Họ nói về lòng nhiệt thành của họ đối với việc thanh luyện văn hoá, về tình thương của họ dành cho người nghèo, và tuyên bố ước vọng duy nhất của họ là sự cải thiện điều kiện cho quảng đại quần chúng và chia sẻ tất cả những thiện ích của đời sống dân sự với nhiều người nhất có thể….nếu bất cứ ai bị xét thấy là phản bội lại những việc làm của TĐ hay chống lại những mệnh lệnh được ban ra, sẽ bị trừng phạt mau chóng với một sự táo bạo và tinh xảo đến nỗi kẻ ám sát thường thoát khỏi sự phát hiện và trừng phạt.” (số 9)
“…Cây tốt không thể sinh quả xấu, và cây xấu không thể sinh quả tốt” (Mt 7,18). TĐ sinh những trái độc hại và đắng ngắt. Vì qua những điều chúng tôi chỉ rõ ở trên, mục tiêu tối hậu của TĐ là lật đổ trật tự tôn giáo và chính trị của thế giới mà giáo huấn Công Giáo cung cấp, để thay thế bằng một trật tự hoàn toàn dựa trên nền tảng của Chủ nghĩa tự nhiên.” (số 10)
“Trong những vấn đề liên quan đến tôn giáo, hãy coi TĐ hành động ra sao nhất là những nơi nó được tự do hành động, rồi hãy xét xem phải chăng thực tế nó không thi hành chính sách của những người duy tự nhiên. Bằng sự lao động kiên trì và liên lỉ, những người TĐ cố gắng đạt cho được điều này là, làm cho nhiệm vụ giáo huấn và quyền hành của Hội chẳng còn uy tín gì trong nhà nước dân sự, và cũng vì điều này họ tuyên bố cho mọi người và tranh đấu rằng Giào Hội và Nhà Nước phải được cùng tách biệt. Bằng cách này, họ rũ bỏ hoàn toàn ảnh hưởng của Công Giáo khỏi các luật lệ và cơ cấu chính trị, và họ cho rằng các Nhà Nước phải được thiết lập mà không cần để ý đến luật lệ và giới luật của Giáo Hội.” (số 13)
“Nếu những người được kết nạp làm thành viên không bị yêu cầu phải tuyên thệ từ bỏ đức tin Công Giáo, sự bỏ qua này không phải là có hại cho những mưu đồ của TĐ mà là có lợi cho họ. Trước nhất, bằng cách này TĐ dễ dàng đánh lừa được những đầu óc ngây thơ và ngờ ngệch, và có thể khiến cho nhiều người gia nhập làm thành viên. Lại nữa, bất cứ hình thức tôn giáo nào của họ cũng được chấp nhận, TĐ giảng dạy một sai lầm nghiêm trọng rằng liên hệ tôn giáo cần phải được coi là một vấn đề tuỳ tâm, và rằng tất cả mọi tôn giáo đều như nhau. Lối suy nghĩ này được toan tính nhằm đem đến sự mục nát mọi hình thức tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo, tôn giáo duy nhất chân thật, và sẽ là bất công lớn lao nếu coi Công Giáo cũng ngang hàng với các tôn giáo khác.” (số 16)
“…trong nỗ lực điên cuồng và độc ác này, chúng ta có thể thấy sự thù hận khôn nguôi và lòng báo thù mà Satan khơi lên chống lại Chúa Giêsu Kitô. Cũng vậy, sự nỗ lực tinh vi của TĐ nhằm phá huỷ những nền tảng hàng đầu của công lý và sự thật và cộng tác với những ai ước muốn, như thể họ chỉ là những con vật, để làm điều họ vui thích, nhằm đến chỉ một điều là sự huỷ hoại ô nhục của nhân loại.” (số 24)
“…Như các đấng tiền nhiệm chúng tôi đã nhiều lần nhắc nhở, không một ai được được nghĩ rằng, dù bất cứ lý do gì, có thể gia nhập vào hội TĐ, nếu người đó còn coi trọng danh nghĩa Công Giáo và ơn cứu độ đời đời của mình. Đừng để ai bị đánh lừa bởi một vẻ trung thực giả tạo. Một số người nghĩ rằng TĐ không đòi hỏi điều gì trái ngược với luân lý và tôn giáo. Nhưng sự thật là, toàn bộ nguyên tắc và mục tiêu của TĐ là đồi bại và độc ác. Mọi cộng tác hay giúp đỡ cho TĐ dưới bất kỳ cách nào đều là sai trái.” (số 31)
Kết luận:
Sự nguy hại của TĐ đối với đức tin Công Giáo cũng như đối với xã hội con người là không thể chối cãi. TĐ bị coi như những đồ đệ nhiệt thành của Satan, tuyên chiến và muốn phá huỷ bằng mọi cách Giáo Hội do Chúa Kitô thiết lập vì ơn cứu độ của con người. Các ĐGH trước Công Đồng Vatican 2 đều ý thức được quỷ kế thâm độc của TĐ nên đã trực tiếp và công khai kết án nặng nề TĐ và ra vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Toà Thánh cho những ai gia nhập TĐ. Kể từ Vatican 2, TĐ và mưu thâm chước độc của chúng đối với Giáo Hội không còn được nhắc đến nữa!
(bài 3 sẽ nói về sự xâm nhập của TĐ và ảnh hươngt của chúng đối với GH)
Theo: http://thoigiodaman.blogspot.com/2014/06/bai-2-vai-net-ve-hoi-tam-iem.html?view=timeslide
0nhận xét:
Đăng nhận xét